Cửa Hàng Của Tôi Thông Qua Địa Phủ

Chương 300:

Chương Trước Chương Tiếp

Ông cố biết bản thân không có hy vọng trở về quê hương, nên ông cố từ bỏ ý định muốn quay trở về, một lòng vùi đầu vào trong phòng thí nghiệm, trở thành một công dân địa phương luôn. Ít nhất đó là những gì chúng tôi đã nghĩ."

"Đến thế hệ của ông nội tôi, tổng cộng có năm người anh chị em, ông nội tôi là người nhỏ nhất. Nhưng theo những gì tôi có thể nhớ, tôi đã không gặp được những người khác ngoài ông nội. Khi tôi lớn thêm một chút, tôi mới biết ông nội đã đoạn tuyệt quan hệ với ông cố từ lâu, bị trục xuất khỏi gia đình, không bao giờ liên lạc với những người khác nữa."

"Khi ông nội tôi qua đời, ông nội luôn mong muốn được gặp lại các anh chị của mình, nói rằng ông nội đã tha thứ cho sự lạnh lùng vô tình của ông cố, muốn đi tế bái ông cố. Lúc đó, gia đình chúng tôi cố gắng hỏi thăm tin tức khắp nơi, nhưng không thể tìm thấy bất kỳ tung tích nào của gia đình nhà ông cố cả. Cho đến sau này thông qua một người bạn mới biết được, nhà của ông cố đã bị xử tử hình vì tội gián điệp cách đó hàng chục năm rồi. Bọn họ nói nhà ông cố dám đánh cắp thông tin kỹ thuật quan trọng của đất nước trốn ra nước ngoài, là gián điệp của quốc gia khác, ông cố bảo nhà bọn tôi không có liên quan gì tới nhà ông cố."

"Tôi không biết lúc trước ông cố cố ý đuổi ông nội đi có phải chuyện đó hay không, nhưng tôi biết ông cố không thẹn với bạn bè, không thẹn với đất nước."

Giáo sư Thôi nói xong, phòng học tĩnh lặng như nước. Ở bên ngoài cửa phòng giáo viên, Châu tiên sinh cầm cuốn sách trong tay nhìn bầu trời đêm như mất hồn.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 23%👉

Thành viên bố cáo️🏆️