Đối mặt với giọng điệu vừa chắc chắn vừa chán ghét của bà ta, Lận Trực bất chợt nở nụ cười: "Mẹ kế muốn âm mưu hại con riêng, cũng sẽ không bằng mẹ ruột của tôi, người ngay cả tôi cũng không cần."
Chỉ một câu nói khiến mặt Lâm Hàm Thu tái mét.
"Con cứ phải nói những lời nói bóng gió châm chọc thế mới được sao?" Đôi mắt bà ta ngân ngấn nước mắt, cả người trông có vẻ yếu đuối bất lực.
Lận Trực thấy bà ta như thế, thì quay mặt sang một bên: "Sau này đừng có nói xấu dì nhỏ nữa, bà không làm được thì dì ấy thay bà làm. Tuy rằng dì ấy không phải là mẹ ruột của tôi, nhưng ở trong lòng tôi, dì ấy chính là mẹ tôi."
Nếu như trong lời nói vừa rồi chủ yếu là diễn cho anh xem, thì câu nói cuối cùng của Lận Trực như đánh đòn cảnh cáo Lâm Hàm Thu, đánh đến độ bà ta choáng váng: "Cái... cái gì?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây