"Đến lúc đó em đi với anh." Thẩm Loan nói, một khi con người trở nên toan tính thiệt hơn thì bọn họ sẽ vô thức tiếp cận những người có chức có quyền, địa vị cao để có thể mang đến lợi ích cho bọn họ. Nếu Lâm Hàm Thu muốn về nhà họ Lâm, chỉ dựa vào đứa con thứ hai của bà ta thì chắc chắn không được, đến lúc đó rất có thể bà ta sẽ đến chỗ Lận Trực chơi lá bài tình cảm: "Em không thể để anh bị bắt nạt được."
Không ngờ tới Thẩm Loan sẽ nói vậy, thật ra kể từ khi biết tính cách của mẹ mình, Lận Trực đã hết hy vọng với bà ta. Khi không còn kỳ vọng vào một người nào đó, thì người đó không thể nào tổn thương anh được nữa. Nhưng mà, thấy Thẩm Loan "che chở" anh như vậy, khiến anh cảm thấy rất hưởng thụ.
"Được." Anh nắm tay thành nắm đấm che miệng ho nhẹ: "Vậy đến lúc đó anh tới đón em."
____
Hai tuần không nhanh cũng không chậm, đủ để Lận Trực giúp Thẩm Loan chuẩn bị quà mừng thọ. Nếu như chỉ đại diện cho mình anh thì chỉ cần tặng những món quà tôn trọng mặt mũi cho đôi bên như trước là được. Nhưng đối với Thẩm Loan, anh vẫn hy vọng có thể giúp cô đạt được sự yêu thích của nhà họ Lâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây