Nhà họ Hạ dường như đã đoán được suy nghĩ của cô, tỏ ý rằng có thể để cô trở thành người của nhà họ Hạ với thân phận là thê tử chưa qua cửa của Hạ Phưởng. Tuệ Luân sao lại không biết rằng nhà họ Hạ là vì để mắt đến giá trị lợi dụng của cô ấy nên mới đưa ra đề nghị này, nhưng cô ấy cũng có lòng tự trọng của riêng mình. Hạ Phưởng lúc còn sống không thích cô, sau khi hắn chết rồi cô ấy còn dùng hư danh này để làm gì chứ. Hơn nữa Hạ Phưởng đã cho người đánh tráo thi thể rồi, hiện tại thứ chôn trong phần mộ tổ tiên nhà họ Hạ chỉ là cái xác giả của hắn, còn thân xác thật sự đã về với núi rừng bao la rồi, mọi tranh chấp từ nay về sau không còn liên quan gì tới hắn nữa.
Hạ Phưởng cũng đã sắp xếp đường lui cho Tuệ Luân, mong cô có thể rời khỏi chốn kinh thành phúc tạp này. Nhưng Hạ Phưởng chết rồi, cô ấy muốn ở lại kinh thành thay huynh ấy tiếp tục ngắm nhìn thiên hạ mà huynh ấy cố gắng giành được này.
Tuy nhiên, vẫn là cô ấy đã đánh giá thấp sự đa nghi của đế vương.
Dường như tất cả những người xưng vương xưng đế đều không bỏ được tính đa nghi này. Những công thần có công phò trợ kia được hưởng vinh hoa phú quý chẳng mấy năm sau khi hoàng đế đăng cơ thì con dao của hoàng đế bất ngờ rơi xuống. Ngoài việc thảm sát các công thần ra thì đến cả cô ấy cũng đã nhận được thánh chỉ nhập cung làm phi.
Không ngờ một người phụ nữ nhỏ nhoi như cô ấy lại có thể bị nghi ngờ đến mức này, trong lòng Tuệ Luân cảm thấy tức giận một cách không không kiềm chế được. Cô cảm thấy Hạ Phưởng đã dành ủng hộ một một kẻ tiểu nhân như vậy là không đáng chút nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây