Đây là tâm nguyện cuối cùng của bà, nhưng bà không ngờ nó lại đẩy con trai mình vào hoàn cảnh này.
Bố Triệu nắm lấy tay bà lão một lúc. Sau khi xác nhận đó thật sự là mẹ của mình, chú nói: “Mẹ à, con đã làm một chuyện bất hiếu. Con biết mẹ không muốn con thấy sự đau đớn của mẹ do bệnh tật. Con biết mẹ không muốn trở thành gánh nặng cho gia đình. Nhưng trong khi con có thể chữa trị cho mẹ, con lại chọn từ bỏ. Đây là điều con không bao giờ tha thứ cho bản thân mình. Nhưng con không hề hối hận. Lúc đầu con băn khoăn liệu mình có sai hay không. Thế nhưng khi nằm trên giường bệnh, con mới thấu hiểu cảm giác của mẹ. Cuộc sống chờ chết, hằng ngày bị tra tấn bởi bệnh tật như thế này thật sự quá khổ sở. Nếu như con không lo Tiểu Nhược sẽ chịu nỗi ô nhục như con thì con đã nhảy lầu tự tử từ lâu rồi.
Bà lão ôm đầu con trai, nghẹn ngào nói: “Không sao đâu, sau này sẽ không đau nữa.
"Mẹ đặc biệt tới đây để đón con sao?" Bố Triệu lo rằng đây chỉ là mộng.
"Đúng, mẹ đã thu dọn xong phòng ốc ở âm trạch, chỉ chờ cùng con trở về."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây