Trong phòng bệnh những giường khác đều có người nằm, hầu hết là vẫn chưa tỉnh. Cho dù là tỉnh, thì lúc này trong mắt cũng không còn được bao nhiêu vui vẻ.
Bố Triệu lúc này cũng đang tỉnh, Thẩm Loan nhìn mặt ông, mơ hồ cảm thấy như đã gặp qua ở đâu.
“Cháu đến rồi à? Nhìn thấy Thược Dược, trên mặt bố Triệu hiện lên nụ cười chào đón, trên trán ông có cắm một cái ống dẫn, trên mặt không còn mấy lạng thịt, nhìn người thật sự rất gầy gò, ngay cả nói chuyện cũng rất suy yếu.
“Dạ, Triệu Nhược đi ăn cơm, cháu thay cậu ấy tới xem chú. Thược Dược cũng không chê, duỗi tay nắm lấy tay ông ấy, trong lòng Thược Dược lại nghĩ rằng, trước tiên chỉ làm một chút pháp thuật khiến ông ấy cảm giác bớt đau đớn. Cô ấy không thể làm cho bố Triệu không còn đau đớn trong một lần được, bằng không quay đầu lại cô ấy sẽ bị yêu quái bắt đi, mặc dù cô ấy vốn dĩ chính là yêu.
“Ha ha. Bố Triệu tươi cười càng nồng đậm hơn: “Cháu không cần dỗ chú vui vẻ, nó chỉ là không muốn thấy chú.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây