Không đề cập tới vì sao Lận Trực lại đi cùng mình, dù sao anh cũng có kế hoạch của anh, Thẩm Loan càng ngạc nhiên hơn là sao anh lại rời khỏi Bắc Kinh sớm như vậy: “Không phải anh nói sau Tết Nguyên Tiêu anh mới đi sao? Hiện giờ đến nguyên tiêu còn một khoảng thời gian nữa, nếu không phải việc gì gấp, anh hoàn toàn không cần phải vội vàng đi trong lúc này.
Nhìn sân bay người đến người đi, Lận Trực cười tự giễu: “Bà ngoại đưa mẹ tôi về nhà, bà muốn cho mẹ tôi một danh phận.
“Danh phận? Trong nháy mắt Thẩm Loan hiểu rõ. Lúc trước Lâm Hàm Thu vì tình yêu mà rời khỏi gia tộc, Lâm gia một là vì mặt mũi thông gia, hai là quả thật cũng thẹn quá hóa giận, cho nên tuyên bố với bên ngoài là con gái lớn đã qua đời. Hiện tại Lâm Hàm Thu quay về Bắc Kinh, Lâm gia đây là muốn nhận bà ta về một lần nữa: “Chuyện này cũng quá hoang đường.
Nếu Lâm gia thật sự làm như vậy, thì chính là dẫm lên mặt bố con Lận Trực.
“Mặc kệ bọn họ, dù sao việc này tôi không đồng ý. Anh nhất quyết không cho phép bố mình lại phải chịu loại nhục nhã này. Lần này anh rời khỏi Bắc Kinh trước, cũng là vì không muốn những người đó nhảy nhót trước mặt mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây