Nhân lúc họ chơi cờ, Lận Trực dẫn Thẩm Loan đến bếp. Lâm Tri Thu thấy họ đến, không đợi họ mở miệng đã nói: "Dì cũng không biết ông nội cháu bị làm sao, cô Đường kia đến cùng ông ấy đó."
Trước đây ông cụ nói chuyện ra mắt phụ huynh cũng có phần ông ấy, cô ấy còn vui vì ông ấy chống đỡ giúp A Trực, kết quả ai ngờ đến lúc này lại làm ra trò này.
Thật ra Lâm Tri Thu cũng biết ông cụ nghĩ gì, chỉ là nhà họ Đường có thể giúp A Trực nhiều hơn Thẩm Thẩm. Nhưng bây giờ không phải như trước kia, A Trực nhà cô ấy không phải loại người vì lợi ích mà buông bỏ mọi thứ, lần này là ông cụ tự làm hỏng việc.
"Đã đến thì đều là khách," Lận Trực an ủi bà ấy: "Thẩm Thẩm mua được không ít đồ dì thích, cháu đã bảo người chuyển đến phòng dì rồi."
"Thẩm Thẩm có lòng rồi." Lâm Tri Thu cười híp mắt lấy một đĩa bánh từ trong xửng hấp ra đặt trước mặt Thẩm Loan: "Đây là dì làm riêng cho cháu, cháu ăn tạm lót dạ trước đi. Một mình dì ở trong bếp buồn lắm, cháu ở lại nói chuyện với dì đi, để A Trực tự tiếp những người bên ngoài kia."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây