Có lẽ Trinh tần cũng không ngờ, bà sống mấy chục năm không tiếng tăm gì trong hậu cung này, cuối cùng người luôn nhớ đến bà lại là con mèo yêu quý của bà."
Con mèo trắng muốn quay đầu bỏ đi nhưng nó còn chưa kịp động thì phát hiện mình không thể nhúc nhích.
"Đừng vội đi, nghe ta nói hết đã. Tiếp câu chuyện vừa rồi, con chó kia luân hồi tám kiếp, chịu rất nhiều đau khổ, đến kiếp cuối cùng, nó lại đầu thai vào nhà chủ nhân đầu tiên của nó. Ta không biết chấp niệm của ngươi là gì nhưng nhân gian có câu, 'nhờ mãi không quên ắt sẽ được hồi đáp'. Ngươi có thể trở về Tử Cấm Thành, là sự sắp đặt của trời; bị ta phát hiện cũng là sự sắp đặt của trời; ý trời như vậy, chọn ngày không bằng gặp ngày, ngươi có muốn đến đại điện phía trước xem không, biết đâu người ngươi chờ đang đến đón ngươi."
Nói xong, Thẩm Loan buông nó ra, cầm ô tiếp tục đi dọc theo đường cung, cuối cùng biến mất sau cửa Thùy Hoa.
Con mèo trắng vừa được thả ra, nó lập tức nhảy vào trong tường. Nhưng không lâu sau, nó lại nhảy trở lại tường cung. Đi dọc theo tường cung đổ nát, nó gần như rất thuận lợi nhảy lên mái nhà Thái Hòa điện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây