Cửa Hàng Của Tôi Thông Qua Địa Phủ

Chương 231:

Chương Trước Chương Tiếp

Ra khỏi khách sạn, ngoài trời đang rơi những bông tuyết nhỏ. Năm nay cuối năm mưa nhiều, miền Nam không có tuyết nên thường chỉ rơi những hạt mưa tuyết nhỏ nhỏ như vậy. Thẩm Loan đứng đợi ở cửa khách sạn, Lân Trực đi đến bãi đỗ xe để lấy xe.

Khi anh chuẩn bị dừng lại để Thẩm Loan lên xe, một chiếc ô tô bên cạnh bất ngờ lao tới và đâm thẳng vào xe của họ. Thẩm Loan có cơ thể bằng giấy nên không bị ảnh hưởng nhiều, nhưng đuôi xe của Lân Trực bị đâm lõm vào do va chạm mạnh.

"Xin lỗi, xin lỗi." Tài xế chiếc ô tô phía sau vội xuống xe rồi xin lỗi Thẩm Loan: "Cô không sao chứ? Tôi mới học lái, nhầm chân ga thành phanh, lần đầu khiến tôi hơi hoảng sợ. Tôi sẽ trả toàn bộ chi phí sửa chữa cho chiếc xe này, xin lỗi, xin lỗi."

Người lái xe là một cô gái còn trẻ tuổi, dường như cô ấy rất sợ hãi. Với thái độ chân thành như vậy, nên người khác không thể trách móc được gì.

Thẩm Loan nhìn Lận Trực đẩy cửa xe bước xuống, nói: "Anh ấy là chủ xe. Ý tứ của câu này là có chuyện gì cô ấy có thể trực tiếp tìm anh.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 23%👉

Thành viên bố cáo️🏆️