Mẹ Lận nhìn con trai với vẻ mặt cay đắng: “Nếu như là người lạ không liên quan sẽ như thế nào?
“Bởi vì là người lạ không liên quan, tại sao tôi lại phải quan tâm đến sự sống chết của con trai bà? Lận Trực lạnh lùng nói.
“Thật xin lỗi Nước mắt của mẹ Lận rơi xuống từ trong khóe mắt: “Là một người mẹ, xin con cứu em trai của con. Người sai là mẹ, thằng bé vô tội. Con có thể oán trách mẹ như thế nào cũng được, chỉ cần con đồng ý cứu nó, mẹ có thể bồi thường cho con.’
Đoạn đầu thì không có gì, nhưng đoạn sau, Thẩm Loan, người không muốn dính líu dì vào chuyện gia đình nhà họ, đã không thể nào nghe nổi nữa: “Bà có thể bồi thường cái gì? Khi anh ấy cần bà nhất, bà có thể mười năm không gặp mặt anh ấy. Bây giờ anh ấy không cần bà nữa, bà lại xuất hiện làm đảo lộn cuộc sống vốn đang bình yên của anh ấy. Nếu bà thật sự muốn bồi thường cho anh ấy, thì bà nên không xuất hiện từ đầu.
“Cô gái này, đây là chuyện gia đình của chúng tôi, mong cô đừng xem vào. Mẹ Lận nhìn Thẩm Loan với vẻ mặt không vui, giống như bởi vì cô ở bên cạnh mới làm cho mối quan hệ mẹ con bọn họ trở nên căng thẳng như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây