“Đều không khác biệt lắm. Thân thể cô đang nằm trong bệnh viện, ít nhất là ở trong một trạng thái ổn định. Nếu để bọn họ biết linh hồn cô đang lang thang bên ngoài, không biết sẽ biến mất lúc nào thì chắc chắn sẽ kéo theo lo lắng sợ hãi cho bọn họ. Người trưởng thành đã quen với việc tự mình giải quyết vấn đề, không muốn làm bố mẹ lo lắng. “Nếu bọn họ có thể giúp tôi sống lại thì nói với họ cũng không sao. Nhưng thực tế là việc nói cho bọn họ ngoài làm bọn họ thêm lo lắng ra thì chẳng còn lợi ích gì khác.
“Cô suy nghĩ kỹ là được. Đối với quyết định của cô, Lận Trực từ trước đến nay sẽ không ép buộc thuyết phục, mỗi người đều có lập trường của riêng mình.
“Đến khách sạn đi. Thẩm Loan nói, cô đã chết nên có thể không biết mệt mỏi, nhưng Lận Trực thì không. “Anh nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai lại trở về cũng không muộn.
“Không cần, thời gian trở về cũng không dài, ngày mai tôi còn có việc không thể trì hoãn được. Lận Trực tính toán, bây giờ trở về anh còn có thể ngủ thêm vài tiếng nữa, cũng còn kịp. “Nhưng mà, nói đến trở về, sao tôi lại có cảm giác tôi bây giờ có hơi giống quản gia kiêm lái xe của cô nhỉ?
“Quản gia Lận, xin hãy lái xe thật tốt, trở về sẽ thăng chức tăng lương cho anh, để anh có thể đạt đến đỉnh cao của cuộc đời, cưới vợ bạch phú mỹ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây