Bây giờ chỉ còn lại viên thiên châu cuối cùng, Thẩm Loan không tiếp tục hấp thu nữa. Cô định giữ lại, phòng ngừa rủi ro. Ngoài ra, cho dù bây giờ cô có nuốt xuống thì hồn phách của cô cũng không thể biến đổi nhanh như vậy, có lẽ ở đâu đó cô vẫn cần một loại cơ duyên khác?
Đây là một cảm giác rất huyền diệu, Thẩm Loan quyết định để nó thuận theo tự nhiên.
Bây giờ trong cơ thể cô tràn đầy linh khí, lại có sự may mắn của chuỗi thiên châu, có lẽ đây chính là thời cơ tốt để vẽ bùa.
Thẩm Loan lấy ra "Phù Triện Bí Yếu" rồi gọi điện cho Lận Trực lần nữa: "Anh đã khỏe hơn chưa?"
Sau một đêm nghỉ ngơi, Lận Trực cảm thấy tốt hơn rất nhiều, mặc dù vết thương ở lưỡi và đùi vẫn còn đau nhưng anh nói: "Vết thương nhỏ thôi. Còn cô thì sao, tôi nghe công nhân nói đêm qua anh trai cô đã đưa một vị đạo sĩ đến học viện."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây