"Vậy nên cô còn không mau nói ra."
Sự bình tĩnh của Thẩm Loan khiến Hạ Vi dù không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể nói ra sự Thật: "Tôi đã cố tình thu thập tóc, móng tay và máu của cô." Từ khi ý nghĩ điên rồ đó xuất hiện, cô ta đã chuẩn bị những thứ này. Mặc dù khi đó cô ta không biết có thành công hay không nhưng vẫn vô thức làm: "Hai tháng trước khi lên lớp, vết rách trên mu bàn tay cô là do tôi cố tình dùng dao lam rạch." Lưỡi dao lam giấu trong kẽ móng tay, người khác không nhìn thấy, thêm vào đó vết thương không sâu, hầu hết mọi người, thậm chí cả Thẩm Loan đều cho rằng mình vô tình bị trầy xước ở đâu đó.
Thẩm Loan nghe cô ta nói vậy thì nhớ ra, lúc đó thực sự mu bàn tay của cô vô tình bị rách một vết, cô còn tưởng mình bất cẩn nên không để ý lắm, kết quả là tối hôm đó khi tỉnh dậy, cô phát hiện mình đã trở thành một hồn ma.
"Thì ra là vậy." Tà thuật ma đạo, thật sự khó mà phòng bị.
Hạ Vi thấy cô đã biết hết mọi chuyện, cô ta cũng không muốn giải thích thêm gì nữa, nhắm mắt nói: "Tôi đã nói rồi, cô giết tôi đi, gia đình tôi không biết gì về chuyện này hết."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây