"Cô nói rằng rất có thể có thứ gì đó trong cuốn sách này phải không?" Tầm mắt Lận Trực dừng lại trên cuốn sách cổ, nhất thời không thể tưởng tượng được trong sách còn có thể giấu thứ gì.
"Đúng vậy." Lần trước khi cô đến thăm dò lần thứ hai, chỉ cần đến gần cuốn sách là cô đã cảm nhận được sát khí. Sát khí đó quá trần trụi, không giống như ý thức mà một pháp khí chính đạo nên có. Mà nếu không phải là thứ chính đạo thì người sở hữu cuốn bùa chú này trước đây không chỉ cần đề phòng âm hồn, mà ngay cả người thường cũng có thể bị đánh lén. Thậm chí cô còn cảm thấy kẻ giả mạo kia chỉ là một quân cờ của nó.
"Anh ngậm cái này trước." Thẩm Loan đưa cho anh một lá bạc hà xanh, cô đã truyền linh lực vào thứ này để phòng ngừa: "Thứ này có thể giúp anh giữ đầu óc tỉnh táo, tóm lại, cẩn thận thì không sai. Nếu phát hiện có gì không ổn thì lập tức vứt cuốn sách đi, mạng nhỏ là quan trọng nhất, biết chưa?"
Lận Trực không chủ quan, nhận lấy và ngậm vào: "Không đi tìm người anh trai hoàn toàn tin tưởng của mình giúp đỡ, ngược lại lại đến giao dịch với tôi, là vì không muốn anh ta gặp nguy hiểm phải không? Tình cảm anh em các người thật tốt."
"Xin lỗi." Tâm tư riêng bị vạch trần, Thẩm Loan cũng không phủ nhận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây