"Người bình thường đều là hồn thể hợp nhất, rõ ràng cô ta là hồn phách bên ngoài chiếm lấy thân xác của chủ nhân. Bây giờ ngươi đã tận mắt chứng kiến, hẳn không cần ta giải thích nhiều nữa chứ." Thiên Nhất Tử nói, trong tay đã cầm thêm một thanh kiếm làm bằng gỗ đào.
Ngay khi ông ta cầm kiếm chuẩn bị ra khỏi quán thì lại bị người ta ngăn lại.
Bị ngăn lại lần nữa, chút kiên nhẫn còn lại của Thiên Nhất Tử đều tiêu tan, ông ta lạnh lùng nhìn người phàm ngăn cản mình, nói: "Ngươi có biết hậu quả của việc đắc tội với ta là gì không?"
Phùng Trác không hề sợ hãi: "Chưởng giáo cớ gì nóng vội." giọng anh ta vô cùng hòa nhã, thậm chí trên mặt anh ta còn nở nụ cười: "Biết địch biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng. Thật không giấu gì ông, người đó là em gái tôi, tôi còn sốt ruột hơn cả chưởng giáo. Nhưng người đó thế mà có thể cướp lấy cơ thể em gái tôi thì biết đâu còn có thủ đoạn khác. Chưởng giáo đạo hạnh cao thâm nhưng cũng không thể không phòng ngừa tà ma ngoại đạo."
Nghe anh ta nói vậy, vẻ lạnh lùng trong mắt Thiên Nhất Tử mới dần dần dịu đi: "Cậu nói cũng có lý."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây