“Em... trên khuôn mặt vốn bình tĩnh của “Thẩm Loan hiện ra một chút xấu hổ: “Em xin lỗi, sau này, em nhất định sẽ kịp thời báo bình an cho anh.
“Nói đi cũng phải nói lại, phong cảnh của đảo Hoa Đào đúng là rất đẹp, là chốn bồng lai tiên cảnh, em lưu luyến không muốn về cũng là đều bình thường. Đợi đến năm sau hoa đào nở, đến lúc đó chúng ta cùng nhau đi.
“Được, đến khi đó em sẽ làm hướng dẫn viên cho anh. “Thẩm Loan lập tức đồng ý.
“Cứ quyết định vậy đi. Phùng Trác ngồi ở chỗ của mình, khẽ nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói: “Không biết vì sao, có thể là gần đây quá rảnh rỗi, anh vẫn luôn nghĩ tới những chuyện trước kia. Lúc trước khi rảnh anh sẽ đưa em cùng em hai và em ba, tụi mình cùng nhau ra ngoài chơi, bây giờ bận rộn, rất ít khi cùng bọn em tụ tập với nhau. Lần trước bọn mình cùng đi chơi là khi nào? Anh cũng quên rồi, em còn nhớ không?
Cái vấn đề này “Thẩm Loan không trả lời được, cô ta chỉ biết những chuyện của hai tháng gần đây, làm sao có thể biết được việc này: “Em…Em hình như cũng quên mất rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây