Tuyết lớn vẫn còn đang lả tả bay xuống, trên đầu, trên vai Lâm Tú, rất nhanh đã rơi xuống một tầng bông tuyết.
Quê nhà Trần Ngọc ở Giang Nam, khi còn nhỏ bị cha mẹ bán ra bên ngoài, ngoại trừ tú bà thanh lâu, không có thân hữu gì ở Vương Đô.
Dựa theo lệ thường của Thanh lại ti, thi thể không có ai nhận, bình thường sẽ chôn qua loa ở bãi tha ma, nếu như trên thi thể có bạc, bộ khoái tâm tính thiện lương, còn có thể mua tấm chiếu cho bọn họ, nếu không, vậy thì chỉ có thể là tùy tiện đào một cái hố rồi chôn xuống.
Tú bà Phẩm Phương Các, coi như có chút lương tâm, nhận thi thể của nàng từ Thanh lại ti, rồi chôn nàng ở nơi này.
Trước mộ phần của nàng cách đó không xa, có một con suối nhỏ chảy vòng quanh, ở phía xa lại là Vân Sơn, bây giờ là mùa đông, trời đất đều là cả ngày trắng xóa, nhưng đợi đến mùa xuân, sau khi băng tuyết tan rã, sẽ là một hình ảnh non xanh nước biếc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây