Lúc này, một bóng người đi đến, nói: “Nếu như mọi người đều không muốn, vậy thì để ta đi đi.”
Nhìn thấy Lâm Tú chủ động đứng ra, đương nhiên ba người vui đến cực điểm, Lâm Tú khác với bọn họ, phụ thân của hắn là Nhị đẳng bá, chỉ thấp hơn một đẳng so với Văn Xương bá, chuyện này, hắn làm là thích hợp nhất.
Từ văn thư như trút được gánh nặng, nói: “Vất vả Lâm đại nhân rồi, lần sau chúng ta mời ngươi ăn lẩu…”
Lâm Tú đi vào kho công văn, lấy bút mực và giấy, đi vào bên trong một căn phòng nhỏ.
Trịnh Kiến quay đầu nhìn thấy hắn, nhíu mày nói: “Vì sao bây giờ mới đến, có vấn đề gì hỏi nhanh lên, hỏi xong bản công tử còn có việc quan trọng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây