Hắn mượn cớ xem chỉ tay, sờ tay nhỏ mềm mại không xương của Thải Y một lúc, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên mỗi khi đột phá năng lực, giới hạn năng lực sao chép của hắn cũng sẽ gia tăng.
Thải Y ngồi đối diện Lâm Tú, để mặc hắn nắm tay mình, chớp mắt hỏi: “Công tử nhìn ra được gì sao?”
Lâm Tú gật đầu nói: “Xem xét chỉ tay, sau này Thải Y cô nương nhất định sẽ đại phú đại quý, hơn nữa còn gặp được nhân duyên tốt đẹp...”
Thải Y nhịn không được mỉm cười, nói: “Vậy mượn cát ngôn của công tử...”
Hôm nay có lớp võ đạo, Lâm Tú không ở Lê Hoa Uyển bao lâu đã rời khỏi chỗ này, đến giáo trường của Dị Thuật Viện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây