Trong lòng Lâm Tú ôm nhóc con kia, không biết có phải trong thời gian này tinh thần không tốt hay không, thế mà nó đã ngủ rồi.
Lúc linh sủng ngủ, hai cánh sau lưng sẽ thu lại, giống như là một con mèo nhỏ bình thường, nhưng đẹp hơn mèo bình thường rất nhiều.
Sau một lát, Chu Cẩm nhìn canh giờ, nói với Quý phi nương nương: “Phu nhân, đã đến giờ ngọ thiện rồi, nghe nói đồ ăn của Trích Nguyệt Lâu có hương vị không tệ, hay là chúng ta đi đến đó ăn cơm?”
Quý phi đang vui vẻ, sau khi được Chu Cẩm nhắc nhở, mới cảm thấy bụng có chút đói, nàng gật gật đầu, nói: “Các ngươi sắp xếp đi.”
Lúc này, bỗng nhiên Lâm Tú bước lên một bước, đề nghị nói: “Phu nhân, ta nghe nói gần đây có một tiểu điếm, điểm tâm và thức ăn Giang Nam không tệ, phu nhân có muốn đi nếm thử không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây