Tiêu Cửu Phong cảm thấy Thần Quang đúng là người có tính tình đơn thuần, cho dù chuyện kinh thế hãi tục như vậy nói cho cô nghe, cô cũng cứ lơ đãng mà tiếp nhận như vậy, sau khi tiếp nhận, nhớ thương nhất trong lòng vẫn là tâm sự chua xót của con gái kia.
Anh bất đắc dĩ nói: “Ngốc chết đi được, anh và cô ấy không quen biết hai đời nhiều như vậy, nhưng anh và em ít nhất cũng có thể quen biết ròng rã cả một đời.”
Thần Quang nghe xong có chút không hiểu: “Đây là ý gì?”
Lúc Tiêu Cửu Phong nói ra lời này, trong lòng mình cũng thoáng dừng lại.
Kỳ thật ý tứ của anh là anh và Vương Thúy Hồng, trước khi kiếp trước cùng nhau xảy ra chuyện, căn bản cũng không quen biết, đời này cũng thật sự là bởi vì chút nguyên nhân kiếp trước mới không đành lòng nhìn cô ta gặp chuyện không may, mới có thể ngẫu nhiên ra tay tương trợ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây