Vương Phú Quý đắc ý nghĩ thầm: Cho dù Tiêu Cửu Phong có thể hung dữ tàn nhẫn đến đâu, còn không phải là tốn công vô ích nhìn một cái giếng mà phát thèm thôi sao!
Về phần Vương Kim Long thì càng là cười thầm trong lòng, chẳng qua hắn cố gắng ổn định, đè nén ý cười, ho một tiếng, rất là nghiêm trang nói: “Cửu Phong, cậu nhìn xem, cậu nơi này cũng không có chứng cớ gì, ở chỗ tôi thì có nhân chứng, như vậy coi như cái giếng này thuộc về chúng tôi đúng không?”
Tiêu Cửu Phong nhướng mày: “Gấp cái gì? Bằng chứng của tôi ở đây vẫn chưa được lấy ra đâu.”
Người bên cạnh nghe anh nói như vậy đều cười ha ha: “Lằng nhằng cái gì, anh ngược lại lấy ra xem nào!”
Tiêu Cửu Phong cũng không vội, anh không biết từ đâu lấy ra một cái xẻng, bắt đầu đào đất bên giếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây