Lần ăn cơm gần đây nhất của cô là khi nào, vẫn là ở trong chùa của các cô, lúc đó cô ăn cái gì? Hình như chỉ là một chén nước canh bột đậu loãng, thưa thớt đến mức có thể nhìn thấy bóng người.
Bây giờ anh nói có cơm ăn sao?!
Cô chờ mong nhìn Tiêu Cửu Phong: “Chúng ta ăn cái gì vậy?”
Tiêu Cửu Phong phát hiện cô gái nhỏ này vừa nghe đến ăn cơm thì vẻ ủy khuất trên khuôn mặt nhỏ đã không còn, nước mắt trong đôi mắt cũng không thấy đâu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đang phát ra hào quang, trong ánh mắt cũng bắt đầu phát sáng.
Cả người đều như thể được thắp sáng lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây