Tiêu Cửu Phong cao cao to to, cứ như vậy an tĩnh nhìn cô, một đôi mắt đen thâm trầm lại ôn hòa.
“Nhìn bộ dạng ngốc nghếch của em kìa, đang suy nghĩ cái gì đó?”
“Cũng không có gì.” Thần Quang lắc đầu: “Em thấy bộ dạng này của cô ấy thì trong lòng có chút khổ sở thôi.”
“Đối với Thuý Hồng mà nói không phải là tốt nhất sao?”
Anh viết thư cho một người bạn làm việc ở nông trường phương xa, có thể thu nhận Vương Thúy Hồng, Tiêu Bảo Đường đề thư giới thiệu, chỉ cần Vương Thúy Hồng qua đó, thành thật làm việc ở nông trường kia thì sẽ luôn có đủ ăn và đủ mặc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây