Vừa dứt lời thì Tuệ An quay đầu, vẻ mặt oán hận rời đi.
Thời điểm cô ta rời đi, hẳn là rất tức giận, thế nên chân giẫm mạnh từng bước từng bước trên mặt đất, làm cho bụi bặm trên mặt đất đều bay lên.
Thần Quang nhìn bóng lưng của cô ta, nhìn một hồi thật lâu.
Cô nhớ tới lời dặn dò của sư thái vào cái đêm trước khi bà rời đi.
Cô nghĩ lại thì quả thật là sư thái nói rất đúng, vĩnh viễn luôn đúng, chỉ là cô trước kia chấp mê bất ngộ(*), vô tình nhìn không rõ mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây