Tiêu Cửu Phong nhíu mày, vẫn cười như cũ: “Được thôi, anh nghiêm túc nghe rồi nè, em kể chuyện xưa cho anh đi.”
Anh nhớ được lúc đó cô ghét bỏ anh vì không biết kể chuyện xưa, về sau anh ngủ không được thì cô có thể kể chuyện xưa cho anh nghe.
Thần Quang suy nghĩ một chút, dù sao cũng không có việc gì nên cô vẫn ngồi kể chuyện xưa cho Tiêu Cửu Phong.
Thần Quang rất có thiên phú kể chuyện xưa, thanh âm nhu hòa dịu dàng êm tai, kể chuyện vô cùng êm tai, Tiêu Cửu Phong đã từng nghe qua chuyện xưa này rồi, bây giờ vốn cũng chỉ là muốn trêu chọc cô một chút, nhưng giờ đây lại lắng nghe rất nhập tâm.
Lúc này ánh mặt trời mùa đông vừa toả ra, cuộc sống nhà nông náo nhiệt rực rỡ, đôi vợ chồng nằm trên đầu giường, một người nói, một người nghe, thời gian cứ như vậy chầm chậm trôi qua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây