Vương Thúy Hồng ngây người ra đứng yên tại chỗ.
Cô ta vẫn luôn cảm thấy Tiêu Cửu Phong là người lý trí, kiếp trước tính cách anh xa xôi lạnh lùng, đời này anh cười đùa giận dữ xem nhẹ tất cả, nhưng cô ta không ngờ tới rằng một người đàn ông quyền cao chức trọng không thể với tới như vậy lại có một mặt khác như thế này.
Bên trong vùng đất cao lương hoang vắng, vào một đêm khuya tối tăm thế này, trong cái lều rách nát và thô sơ này, với tư thế cuồng dã và thô kệch như vậy, anh cứ như thế mà chuyên tâm lăn lộn với một người phụ nữ.
Giờ khắc này, Vương Thúy Hồng cảm nhận được sâu sắc khát vọng dâng cal của người đàn ông này, một cảm giác vô cùng rõ ràng và mãnh liệt như thủy triều.
Chỉ có điều là tất cả những chuyện này không phải làm với cô ta mà là với người phụ nữ khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây