“Giờ người cũng ở chỗ chú, chú mau cưới luôn đi, nếu vậy thì thím ấy còn có thể bay nhảy được hay sao?”
Hắn vốn có ý tốt, nhưng mà Tiêu Cửu Phong không nghe thấy cái khác, chỉ nghe thấy vài chữ “trêu chọc người ta” này.
Tiêu Cửu Phong nhớ dáng vẻ cô gái nhỏ e lệ núp trong lòng mình vừa rồi, giống một viên ngọc phấn, người phụ nữ như vậy, ai nhìn thấy mà có thể không thèm muốn được chứ, nếu không thèm vậy thì không phải là đàn ông rồi!
Nhưng vô tình cháu họ nhà anh vậy mà ở đây nói cô “trêu chọc người ta” ư?
Tiêu Cửu Phong tối sầm mặt lại, ôm lấy cánh tay, sau đó nhìn đứa cháu này của anh: “Rốt cuộc thì cậu muốn nói gì, mau nói lẹ đi, nói xong thì cút cho tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây