Cô cảm thấy anh Cửu Phong rất mất hứng, như vậy thì có lẽ anh sẽ chạy vào trong núi, chắc là lại chạy đến chỗ nào đó càng hoang vắng.
“Cô mau đứng lại!” Vương Thúy Hồng nhìn bóng lưng của Thần Quang, lạnh lùng hô: “Ni cô nhỏ, cô cho rằng cô tìm được anh ấy thì anh ấy sẽ để ý đến cô sao? Cô nghĩ anh ấy có thể để mắt tới cô sao?”
“Anh ấy chướng mắt tôi sao?” Thần Quang nghe thấy như vậy thì dừng lại.
Cô nghĩ rằng Vương Thúy Hồng và Tiêu Cửu Phong đến từ cùng một chỗ, có lẽ bọn họ càng có thể hiểu được suy nghĩ của đối phương chăng?
“Ha ha ha.” Vương Thúy Hồng khinh bỉ cười lạnh: “Đương nhiên là anh ấy chướng mắt cô, anh ấy là người thế nào chắc cô cũng hiểu rõ, cô có biết anh ấy đã từng huy hoàng cỡ nào không, anh ấy từng có quyền cao chức trọng, rất nhiều phụ nữ đều hận không thể quỳ dưới chân anh ấy, cô cho rằng anh ấy có thể coi trọng ni cô nhỏ như cô sao? Anh ấy cưới cô về nhà nhưng không chạm vào cô, điều đó không phải đã nói lên vấn đề hay sao? Anh ấy căn bản là cảm thấy chướng mắt cô! Cô thực sự tin rằng vì cô còn nhỏ nên anh ấy không chạm vào cô sao? Một người đàn ông nếu thích một người phụ nữ là sẽ không thể nhịn được. Trước đây anh ấy đối xử tốt với cô, đó là bởi vì anh ấy coi cô là một đứa trẻ, anh ấy là một người tốt, thấy cô đáng thương thì đồng tình với cô mà thôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây