Tiêu Cửu Phong trầm ngâm một lát, mới cúi đầu nhìn về phía vật nhỏ trong ngực: “Anh đi ra ngoài nhìn một chút, em ở nhà một mình có sợ hãi không?”
Thần Quang ngẩng mặt lên nhìn anh, nhỏ giọng hỏi: “Bên ngoài có phải trời mưa to hay không, có phải là... Đã xảy ra chuyện gì đó không?”
Tiêu Cửu Phong gật đầu: “Phải.”
Thần Quang đột nhiên rùng mình một cái.
Cô đột nhiên nhớ tới Tiêu Cửu Phong nói, liên quan tới bão tố, liên quan tới sân đập lúa mì, liên quan tới lương thực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây