Lúc này trời đã tối đen, ráng chiều ở đầu núi phía Tây đã bị nhuộm thành dáng vẻ hoàng hôn, cách đó không xa núi Thập Ngưu chỉ còn lại một đường viền màu tối.
Gió đêm rất nhẹ rất mềm, thổi qua sân đập lúa mì, thổi qua rơm lúa mì còn chưa kịp buộc chặt, lá lúa mì nhỏ liền bị nhẹ nhàng nhấc lên, tựa như mái tóc mềm mại trên đầu các cô gái vậy.
Trong lều cũng đã tối sầm lại, bởi vì không gian chật hẹp và ánh sáng mờ mịt, làm cho khứu giác của người ta càng thêm minh mẫn.
Mùi hương trên người cô gái trẻ tuổi như có như không, dựa vào thân thể của mình mềm nhũn ra.
Tiêu Cửu Phong hít một hơi thật sâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây