.
“Ồ, trông dáng dấp có vẻ rất nhiều tiền? Thế sao lại nằm đây nhỉ?” Tần Lục Nguyệt chỉ mới năm tuổi trên dưới lôi thôi như người ăn xin, ngồi chồm hổm trên mặt đất, ngón tay chọt chọt vào Tông Minh Hạo nhưng chả xi nhê tí teo gì. Tần Lục Nguyệt phát hiện áo quần trên người Tông Minh Hạo vô cùng xa xỉ, con ngươi khẽ động một vòng, bèn đưa tay ra cởi cúc áo của Tông Minh Hạo.
Tông Minh Hạo tám tuổi tỉnh dậy trong giấc mơ hỗn loạn, vừa mở mắt liền thấy một nhóc con cả người đầy bụi đất, mà hai mắt của cô nhóc này thì như đang phát sáng nhìn chằm chằm vào áo quần trên người cậu.
“Cô... cô muốn làm cái gì?” Tông Minh Hạo hoảng hốt. Từ bé cậu đã biết bản thân mình đẹp mắt, mấy cô nhóc muốn lui tới với cậu đếm còn không xuể, nhưng vẫn chưa có người nào dám làm như vậy với cậu, dám xỏ tay xỏ chân động vào áo quần Tôn đại thiếu gia! Mà không, không đúng, là động vào thân thể của cậu! A a a, chết tiệt, bàn tay của con nhóc này đang đặt vào đâu thế cơ chứ? Rốt cục cô ta có biết nam nữ khác nhau hay không hả?
“A ha? Bạn tỉnh lại rồi?” Tần Lục Nguyệt phát hiện Tông Minh Hạo đã tỉnh lại, nhưng động tác lột quần áo Tông Minh Hạo vẫn không ngừng lại, miệng thì lẩm bẩm: “Vừa hay mình đang rất thiếu tiền, trông qua cậu có tiền như vậy, ắt hẳn không để ý mấy thứ như thế này đâu nhỉ? Không bằng cho mình đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây