.
Tần Lục Nguyệt thật sự lười phản ứng người đàn bà này, không trả lời cô ta, xoay người tiếp tục đi.
Mễ Khả Nhi đưa tay ngăn Tần Lục Nguyệt, nói: “Ai ya ya, xem ra bị tôi nói trúng rồi nha! Tần Lục Nguyệt, thì ra bản lĩnh của cô nhỏ như vậy! Ha, nghĩ lại cũng phải. Một bà bầu bị người ta vứt bỏ, nào còn mặt mũi gặp tôi, chào hỏi tôi chứ? Ha ha ha…”
Nghe lời nói và tiếng cười chói tai của Mễ Khả Nhi, đáy lòng Tần Lục Nguyệt đau nhói, nhưng tự ái không cho phép cô lộ ra đau đớn, cứ bình tĩnh nhìn Mễ Khả Nhi như vậy, vẫn không nói một lời.
Mễ Khả Nhi cười nửa ngày, cũng không nhìn thấy Tần Lục Nguyệt khóc lóc chảy nước mắt nước mũi theo dự đoán, nhất thời cảm thấy mất hứng!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây