.
“Cha mẹ của Lê Hân cũng có chỗ sai! Tuy rằng đánh giá trưởng bối là hành động rất không hay! NHưng hôm nay chúng ta phân tích chuyện này, không liên quan đến tình cảm cá nhân. Nghiêm Nặc, chính cô nói xem, lúc cô đến Lê gia ở Tấn Bắc, chẳng lẽ cô không khó chịu vì những hành động của Lê tiên sinh sao? Trốn vợ mình vụng trộm với chính em vợ, còn lén sinh con gái riêng, tro cốt của vợ cả chưa lạnh đã vội vàng muốn cho tình nhân và con gái riêng danh phận, nếu chuyện này xảy ra với cô thì cô sẽ chịu được sao? Cho nên, Lê Hân vì chuyện này mà cãi nhau với Lê gia, có cái gì sai?”
“Lê lão tiên sinh và Lê lão phu nhân bây giờ tuy tuổi tác đã cao, chúng ta cũng không nói gì. Nhưng sự thật chính là sự thật. Chuyện làm sai không liên quan gì đến tuổi tác cả!” Phan Phan tiếp tục nói: “Cô mang tất cả tội lỗi đều gánh lên người mình, rốt cục cô ngu ngốc đến cỡ nào vậy?”
Nghiêm Nặc ngẩng đầu nhìn Phan Phan, mở miệng nói: “Chưa từng có ai dám nói với tôi như vậy.”
“Cho nên đến bây giờ cô mới vẫn chưa hiểu được cái đạo lí đơn giản này!” Phan Phan nói thẳng: “Gan tôi rất to, không sợ cô làm gì tôi cả! Dù sao tôi cũng không đến bệnh viện của Nghiêm gia! Người khác đều sợ cô, nịnh nọt cô, không dám nói gì cô! Nhưng cô nhìn lại cô đi, đã thành cái bộ dạng gì rồi? Tôi mới nói thật với cô vài câu thôi mà đã không chịu nổi rồi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây