.
Lão phu nhân giận dữ quát lên, cuối cùng cũng làm cho Lương Hồng Mân ngừng lại.
Tần Lục Nguyệt hai mắt đẫm lệ, yên lặng lùi sang một bên.
Tông Minh Hạo mở miệng nói: “Mẹ, mẹ lo lắng cho Minh Trạch, con có thể hiểu được! Nhưng Minh Trạch bị bệnh thật sự không liên quan một chút gì đến Lục Nguyệt hết. Bây giờ Lục Nguyệt là vợ của con, cho dù cô ấy phạm lỗi gì, người làm chống như con sẽ đến chịu phạt thay! Huống chi, Lục Nguyệt chưa từng làm cái gì cả!”
Tông Húc thở dài một tiếng, nói: “Được rồi, Hồng Mân, bà bình tĩnh một chút! Minh Trạch sẽ không có việc gì đâu! Thời gian cũng không còn sớm nữa, tất cả mọi người đều đi nghỉ ngơi đi! Người đâu, đưa lão phu nhân về phòng nghỉ ngơi. Minh Hạo, con và Lục Nguyệt cũng đi đi! Ở đây có cha và mẹ con trông là được rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây