.
Tần Lục Nguyệt không nhận ra Tông Minh Trạch khác thường, tiếp tục nói: “Lần này bỗng nhiên Nghiêm Nặc tổ chức cuộc thi cắm hoa có lẽ như cậu nói là vì tôi. Nhưng mà… dù thế khúc mắc giữa tôi và cô ấy vẫn rất khó vượt qua. Hôm nay tôi đến trung tâm thu giữ chó hoang đã gặp cô ấy, trong lòng tôi vô cùng khó chịu.”
“Tôi mang cho em cuốn kinh văn, là tôi tự mình sao chép, lúc không có việc gì thì niệm, để tâm hồn thanh thản hơn.” Tông Minh Trạch cầm một cuốn kinh văn từ tủ bên cạnh đặt trước mặt Tần Lục Nguyệt nói: “Lúc tôi phiền lòng sẽ niệm kinh, hy vọng có ích cho em.
“Cảm ơn cậu, Minh Trạch.” Tần Lục Nguyệt cảm kích: “Đúng rồi, mấy ngày hôm nay tôi không hỏi chuyện của cậu, bà nội tìm mấy cô gái cho cậu, cậu đi gặp chưa?”
Biểu tình trên gương mặt Tông Minh Trạch cứng đờ, sau đó mất tự nhiên nói: “Đã gặp rồi, không thích hợp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây