.
Tần Lục Nguyệt sửng sốt, ngay sau đó cười khổ: “Xin lỗi, Minh Trạch, bây giờ tôi không có tâm tình thảo luận triết học giáo lý Phật giáo với cậu…”
“Đây không phải là thảo luận, tôi chỉ muốn nói cho em. Bây giờ đau khổ của em và Nghiêm Nặc đều là vì ân oán và tình thù kiếp trước của hai người.” Tông Minh Trạch giải thích: “Cho nên, rất nhiều chuyện không thể cưỡng cầu.”
Tần Lục Nguyệt lắc đầu như trống bỏi: “Không, tôi không làm được! Minh Trạch, tôi không thể sống tự tại như cậu! Tôi chỉ là một người phàm, tôi có thất tình lục dục của mình, tôi có nhu cầu của mình, tôi không thể nào không được yêu cầu. Tứ đại giai không, đó là chuyện người xuất gia mới có thể làm được. Tôi quyến luyến gia đình, tôi quyến luyến hồng trần này, cậu biết chưa?”
Nói đến chỗ kích động, Tần Lục Nguyệt đưa tay nắm cổ tay Tông Minh Trạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây