.
Tần Lục Nguyệt cười khổ: “Nhưng mà huyết thống này, bây giờ em căn bản không muốn nữa.”
“Anh biết.” Tông Minh Hạo gật đầu: “Chuyện này sau này hãy nói. Bây giờ anh nói một vài chuyện ở đây trước cho em.”
Tần Lục Nguyệt gật đầu.
“Anh nói chuyện về Nghiêm Nặc trước. Anh nói xong, em có thể biết quan hệ của Nghiêm Nặc và Lê gia, quan hệ mật thiết lại rắc rối phức tạp này.” Tông Minh Hạo mở miệng nói: “Thật ra Nghiêm Nặc trước kia không bá đạo và ngang ngược như em thấy. Dáng vẻ bá đạo đó chẳng qua là hình tượng cô ấy dùng để ngụy trang nội tâm yếu ớt của mình mà thôi. Cô ấy chân thật, có lẽ là sau khi em bị đụng. Thật ra cô ấy rất yếu ớt, rất nhạy cảm, cũng rất cô độc. Đây chính là lý do vì sao nhiều năm qua cô ấy luôn nói năng lỗ mãng với anh, anh chưa từng so đo với cô ấy. Đúng vậy. Tính tình anh không tốt. Cho dù cô ấy là em gái của bạn lớn lên từ nhỏ cùng anh, anh cũng sẽ không nể mặt đến vậy. Nhưng em đồng tình với cô ấy, bởi vì, loại địa ngục đó, Minh Trạch cũng có.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây