.
“Minh Hạo?” Tần Lục Nguyệt hơi nghi ngờ gọi: “Tuyết lớn như vậy anh đến đây kiểu gì?”
“Anh họp xong là lái xe đến.” Tông Minh Hạo thấp giọng trả lời: “Sợ em chờ sốt ruột cho nên trên đường không nghỉ ngơi, thay phiên lái xe tới đây!”
Nghe anh nói, Tần Lục Nguyệt cảm thấy như có một dòng nước ấm chảy quả tim mình, ấp áp bao phủ.
Ôm lưng áo anh, nhịn không được có chút làm nũng nói: “Anh cũng không phải ngốc, ngày mai đến cũng được mà!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây