Nghiêm Kha ngắm cẩn thận, tháo đồng hồ trên cổ tay xuống, tiện tay ném đi, thận trọng đeo cái đồng hồ Tần Lục Nguyệt lên cổ tay, dáng vẻ yêu thích không buông tay nhìn Tần Lục Nguyệt: “Rất thích hợp, anh rất thích, cảm ơn em.”
“Anh thích là được.” Tần Lục Nguyệt hơi ngượng ngùng nói: “Em cũng biết, thật ra anh không thiếu gì, nhưng em quả thực không có kinh nghiệm tặng quà cho đàn ông. Em chọn mấy lần, cảm thấy cái này hợp với khí chất anh nhất, nên liền mua. Cũng may anh thích, nếu không, em sẽ mất mặt.”
Nghiêm Kha nhẹ nhàng cười lên: “Mắt thật tốt, em nhìn đi, rất hợp với anh.”
Hai người nhìn nhau cười.
Món ăn lên, Tần Lục Nguyệt ăn một hồi, lại nhớ tới những lời của Xuyên Dĩnh Nhi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây