Nghiêm Kha tiếp tục nói: “Mục đích của chúng ta là bảo vệ Tiểu Nặc, chuyện em ấy không cho chúng ta hỏi tới, chúng ta hãy luôn buông bỏ mặc kệ. Nhưng, nếu có người muốn mượn điều này để làm hại em ấy, Nghiêm Sâm, em nên ra quyết định.”
“Ừ, em biết.” Nghiêm Sâm thống khổ gật đầu, đau đớn trong mắt thật rõ ràng.
Nghiêm Kha nâng cổ tay nhìn thời gian, nói: “Anh còn có chút việc, ra ngoài trước, lát nữa về lại nói với em.”
“Được.” Nghiêm Sâm gật đầu, thu hồi điện thoại mình, kiên định nói: “Anh, ai nặng ai nhẹ, em vẫn phân rõ.”
“Vậy thì tốt.” Nghiêm Kha vỗ vai Nghiêm Sâm, xoay người rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây