Ăn cơm xong, Nghiêm Nặc liền kéo Tần Lục Nguyệt rời đi, quyết định không để ý Hạng Văn Nam.
Chờ hai cô gái đi, Thương Thảo mới hỏi Hạng Văn Nam: “Sao? Thử dò xét thế nào?”
Hạng Văn Nam thở dài, nói: “Minh Hạo nói đúng. Chúng ta đều phải nhẫn nhịn, bây giờ quả thật còn chưa phải lúc. Chờ Lục Nguyệt hoàn toàn thay thế Lê Ca, hãy nói họ biết chân tướng. Tôi cũng hy vọng, liều thuốc mạnh này có thể chữa khỏi hoàn toàn tâm bệnh của Tiểu Nặc. Chỉ có Tiểu Nặc hoàn toàn thoát khỏi quá khứ, tôi và cô ấy mới có khả năng.”
“Cho nên, tôi phải tiếp tục lừa gạt?” Thương Thảo than thở: “Sao tôi xui xẻo vậy chứ! Tại sao có thể có bạn bè như các cậu? Cậu cậu cậu, hai cậu đều tính toán, cũng chỉ có một mình tôi gánh áp lực!”
“Nói như hay lắm. Có khi nào cậu không góp vui trong đó?” Hạng Văn Nam lập tức vạch trần lời nói dối của Thương Thảo: “Làm vậy, tốt cho Tần Lục Nguyệt, tốt cho Nghiêm Nặc, tốt cho chúng ta. Được rồi, đi thôi. Mục đích tối nay, đã đạt được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây