Hạng Văn Nam xin lỗi: “Anh thừa nhận anh làm sao, anh cũng thành khẩn xin lỗi em, Tiểu Nặc, anh biết chuyện này không thể dễ dàng được tha thứ như vậy cho nên anh mới theo em về nước Z, bởi vì anh có thành ý.”
“Haha, được, nói thành ý của anh xem?” Nghiêm Nặc cứ kiêu ngạo khó thuần như vậy nhìn Hạng Văn Nam: “Nếu hôm nay không nói lời gì có ích thì không cần tiếp tục xuất hiện trước mặt tôi.”
Hạng Văn Nam im lặng một lúc mới chân thành nhìn Nghiêm Nặc: “Tiểu Nặc, anh có thể hỏi em một vấn đề trước được không?”
Nghiêm Nặc nhướn mày, sắp không nhịn được mà nổi giận tại chỗ.
Hạng Văn Nam nhân lúc cô chưa nổi bão liền quăng vấn đề này ra ngoài: “Lê Ca và Tần Lục Nguyệt, ai quan trọng với em hơn?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây