Thương Thảot gật đầu nói: “Đúng thế, mấy ngày này anh ở nhà chính là để chờ chú anh về, sau đó nghe ông ấy kế lại một số chuyện năm đó. Rốt cuộc ông ấy và cô Lê Hân là sự huynh muội, cho nên vẫn nhớ một số chuyện năm đó.”
Tần Lục Nguyệt nhanh chóng nhìn Thương Thảo, cô ngồi thẳng người rất sợ mình bỏ qua câu nào đó của anh ta.
Hạng Văn Nam nhẹ nhàng ho khan nhắc nhở Thương Thảo một chút.
Nghiêm Nặc nhìn thoáng qua Hạng Văn Nam, nhướn mày, nghĩ nghĩ gì đó lại nhịn xuống cúi đầu chơi đùa chìa khác.
Chìa khóa nà là chiếc định chế, là món quà sinh nhật năm ngoái cô nhận dược.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây