Tròng mắt Mễ Khả Nhi xoay một vòng, mở miệng hỏi: “Vậy cũng được, chỗ nào cần em thì cứ nói. À đúng rồi, mấy hôm nay không phải em nhờ anh giới thiệu cho em gặp chú Ngô sao? Em nghe nói ông ấy rất hiểu Lê gia thư hương trăm năm, thật làm cho người ta kinh diễm. Sinh ra một đại tiểu thư hoàn mỹ như vyaj. À đúng rồi, hình như bà ấy tên là Lê Hân …”
Rõ ràng Nghiêm Sâm không muốn trò chuyện vấn đề này với cô ta nhưng thấy Mễ Khả Nhi có hứng thú trò chuyện với mình cũng không đánh lòng cắt lời cô ta, chỉ có thể gật đầu: “Đúng thế.”
“Vậy Tiểu Nặc có tấm hình của Lê Hân không?” Mễ Khả Nhi hỏi.
Nghiêm Sâm lắc đầu: “Năm đó Lê Hân rời khỏi Lê gia đã thiêu hủy những thứ thuộc về bà ấy. Một tấm hình cũng không còn. Lê Hân còn dặn dò những người khác hủy đi tư liệu và hình ảnh về bà ấy, xem như biến mất hoàn toàn.”
Mễ Khả Nhi cười ranh ma nói: “Thật là trùng hợp, trong tay em có tấm hình của Lê Hân năm đó, là chú Ngô đã giữ thật lâu vẫn không nỡ xóa. Em đã chia sẻ tấm hình đó cho anh, em có thể giúp cô ấy được chừng đó thôi. Nghiêm Sâm, em rất muốn hòa hoãn quan hệ với Tiểu Nặc, em nhất định sẽ làm được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây