Hạng Văn Nam không giải thích mà nói: “Điều lệnh của hai người ba hôm sau sẽ chuyển tới. Chương trình học này không phải là để hối lộ em, là chuẩn bị vì em đấy. Dù sao cũng ở trong thành phố, em không cần đi xa, như vậy cũng rất tiện.”
Tần Lục Nguyệt nghe Hạng Văn Nam nói vậy mới nở nụ cười: “Cảm ơn anh, Tiểu Nặc vốn tính tình như vậy rồi, anh đừng để trong long. Chuyện hôm nay ở phòng họp anh rộng lượng cho.”
“Tôi biết, cũng đã quen từ lâu rồi.” Hạng Văn Nam nói: “Được rồi, không còn chuyện gì nữa, em có thể ra ngoài được rồi.”
“Vâng.” Tần Lục Nguyệt cầm thư mời sau đó đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Đi tới cửa, Tần Lục Nguyệt bỗng nhiên dừng chân quay đầu nhìn Hạng Văn Nam: “Anh gọi em tới thật sự không có việc gì chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây