Tần Lục Nguyệt ngồi đối diện Hạng Văn Nam, khổ sở nói: “Tiểu Nặc đã đoán được anh sẽ hỏi tôi vấn đề này cho nên đã dặn trước bảo tôi không được nói gì hết. Xin lỗi, tôi không thể trả lời.”
“Tôi biết, cho nên tôi cũng không hỏi chuyện của Nghiêm Nặc, chỉ là chuyện liên quan tới cô ấy mà thôi.” Hạng Văn Nam trả lời. Câu trả lời của Tần Lục Nguyệt anh đã dự kiến từ trước.
Tần Lục Nguyệt do dự hỏi: “Vậy ông chủ anh muốn hỏi gì đây?”
“Trước tiên sửa lại xưng hô cái đã, sau này gọi tôi là Văn Nam được rồi. Em và Minh Hạo là vợ chồng, tôi lại là bạn của cậu ấy cho nên chúng ta không phải là người ngoài.” Hạng Văn Nam nói thẳng: “Em cứ xem tôi như Thương Thảo là được. Nếu em đã tới Thương Gia Bảo làm khách, đương nhiên sẽ không xa lạ gì với cậu ấy đúng không? Hiện tại tuy tôi đã thu mua công ty này nhưng chắc em cũng biết tôi không làm chủ nó. Sau này chỗ này vẫn sẽ giao lại cho em, cho nên không cần khách khí như vậy.”
Tần Lục Nguyệt mở to hai mắt: “Sao cơ, giao lại cho em sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây