.
Ngô tiên sinh gật đầu nói: “Đúng vậy. Cũng coi như là Lương Hồng Mân gián tiếp gây ra. Dù sao, năm đó Tông Húc thích Lê Hân, cũng không tính là việc bí mật. Người bên cạnh Tông Húc vô cùng sạch sẽ, cũng chỉ có một mình Lê Hân. Tuy rằng Tông Húc chưa từng nói gì, kẻ ngốc cũng đoán ra. Thời điểm trước đây, chúng ta đều cho rằng cuối cùng Lê Hân sẽ ở bên Tông Húc. Lại thật không ngờ, Lê Hân lại rút lui khỏi trận đấu này, tác thành cho Tông Húc và Lương Hồng Mân. Than ôi, hồng nhan bạc mệnh! Sau khi Lê Hân và Lê gia cắt đứt quan hệ, thì cũng không có bất cứ tin tức gì nữa, đợi khi chúng tôi nghe được tin tức của bà ấy lần nữa, cũng là tin bà ấy đã chết rồi. Cũng không biết bà ấy ở bên ngoài có kết hôn hay không, có con cái hay không. Tất cả đều không được biết.”
Ánh mắt Mễ Khả Nhi nháy một cái, lại hỏi: “Vậy chú Ngô, chú còn giữ ảnh của nữ thần Lê Hân năm đó không?”
Ngô tiên sinh nghĩ một lúc, từ trong điện thoại di động tìm ra một tấm ảnh không phải quá nét, đưa cho Mễ Khả Nhi nói: “Tấm hình này chú giữ rất lâu rồi, bây giờ bà ấy đã không còn, coi như là lưu lại kỉ niệm.”
Khoảnh khắc Mễ Khả Nhi nhìn thấy ảnh Lê Hân, ánh mắt đột nhiên sáng lên!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây