“Ngày trước bảo em ngủ ở sofa, là bởi vì anh còn chưa biết được anh yêu em. Mà hiện tại, em là vợ của anh, sao anh có thể để em ngủ tiếp ở sofa chứ?” Tài năng nói lời tâm tình của Tông Minh Hạo bỗng nhiên bộc phát, cứ thế một đường trơn tru ra khỏi miệng. Chỉ bằng một câu em là vợ của anh, đã đủ để Tần Lục Nguyệt ngẩn ngơ, gò má hồng đậm một mảnh!
Tần Lục Nguyệt cúi đầu, cật lực trốn tránh không biết nên đặt tầm mắt ở đâu mới ổn, ấp úng lắp bắp: “Cái kia... Cái kia... Chúng ta vẫn là...”
“Vẫn là?” Tông Minh Hạo cố ý chọc cô.
“A... Chúng ta vẫn là... Còn...” Lúc Tần Lục Nguyệt nói đến đây, gò má như bị người ta tô lửa, nóng ran, nói cũng không thành lời.
“Hửm?” Tông Minh Hạo tiếp tục đùa với Tần Lục Nguyệt, chầm chậm đi về phía cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây